Trải qua vô số thăng trầm đau thương, cô công chúa xinh đẹp đã trở thành huyền thoại đẫm máu của đất nước tan hoang. Bàn tay ánh kim của cô thoạt nhìn có vẻ yếu đuối, nhưng mỗi cọng tóc bạch sắc là một câu chuyện của sự đau khổ và phản bội. Lòng thù hận đã biến hình hài của cô, biến cô từ thiếu nữ trong sáng ban đầu thành một bóng ma tàn bạo, sử dụng máu để trả thù cho vương quốc lụi bại, cho gia tộc tan nát.
Giacintia - cái tên mà dân chúng gọi cô, từng bước đi trên con đường đẫm máu, bước chân nào vẫn để lại vệt máu cùn. Trong ánh sáng mặt trăng, bóng dáng cô lung lay, khuôn mặt vốn dịu dàng giờ trở nên lạnh lùng, mắt lạnh như băng nhìn qua xuyên tâm hồn kẻ đối diện. Mục tiêu trả thù đã thôi không còn mang tính cá nhân làm nền, mà trở thành vận mệnh bi thảm của toàn bộ vương quốc.
Nhưng giữa vẻ lạnh lùng của cô công chúa, nỗi đau chôn sâu trong tâm hồn vẫn là ngọn lửa không tắt. Khoảnh khắc cô ôm lấy bức ảnh từng một thời hạnh phúc, nước mắt lặng lẽ rơi, làm ngập tràn khắp con tim ẩn sâu dưới lớp giá lạnh của kẻ thù. Trong mỗi vụ giết, trong từng giọt máu chảy từ lưỡi kiếm cô, hình bóng người thân yêu ngày nào lại hiện lên, khiến cô chìm đắm trong con đường mù quáng của sự trả thù...